Lúc ấy Khương Hà Bằng mới chợt hiểu ra, thở dài nói: “Đúng là còn hơn cả bố mà.”
……
Vào lúc này, tại biệt thự núi Tinh Nguyệt.
“Vĩnh Thiên, tại sao vừa rồi anh lại kích động như vậy? Có nói gì đi nữa thì ông Tiêu cũng là bố ruột của anh, anh không thể giết ông ấy được!” Chu Nhược Mai bắt đầu dạy dỗ Lê Vĩnh Thiên.
“Năm đó, Long Chấn Tiêu đã vứt bỏ vợ con, anh tuyệt đối không tha thứ cho ông ta, anh ước gì có thể đâm một kiếm gi3t chết ông ta, để giải đi nỗi hận trong lòng mình.” Tất nhiên sẽ không có chuyện Lê Vĩnh Thiên nói cho Chu Nhược Mai biết mục đích thực sự của việc anh ta vừa làm là gì.
“Lẽ nào anh vẫn chưa nhận ra sao? Mẹ anh vẫn còn tình cảm với ông Tiêu đấy. Nếu như anh giết ông Tiêu thì mẹ anh sẽ ra sao? Lẽ nào anh lại nhẫn tâm nhìn mẹ mình trải qua cuộc sống cô độc một mình cả đời này hay sao?” Chu Nhược Mai nói.
Tất nhiên, Lê Vĩnh Thiên đã nhìn ra được điều đó, thời điểm Long Chấn Tiêu bị anh chém thương, thì mẹ anh đã rất lo lắng cho Long Chấn Tiêu, từ đó có thể thấy được rằng mẹ anh vẫn vô cùng quan tâm tới tên bội bạc Long Chấn Tiêu ấy.
“Đừng nói linh tinh, làm sao mà mẹ anh vẫn còn tình cảm với ông ta chứ? Long Chấn Tiêu đã khiến cho trái tim của bà ấy bị tổn thương sâu sắc, kiếp này bà ấy tuyệt đối sẽ không tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913778/chuong-1248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.