“Tôi họ Tiêu, không phải họ Long, mấy người mau cút đi, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Lê Vĩnh Thiên nói xong, Tiểu Thính Vũ Lâu tỏa ra từng trận khí lạnh. Khương Hà Bằng đứng mũi chịu sào nhận lấy từng trận rét buốt thấu xương.
Thấy mặt mày Khương Hà Bằng đau khổ, Long Chấn Tiêu đẩy ông ta qua một bên rồi nhìn Lê Vĩnh Thiên lạnh lùng nói: “Vĩnh Thiên, nếu như đánh bố mà con có thể hết giận, vậy thì đánh đi.”
Nói xong, Long Chấn Tiêu từ từ nhắm mắt lại.
“Long Chấn Tiêu, Vĩnh Thiên là tên để cho ông gọi hay sao, ông không cút đúng không, vậy đừng trách tôi!”
Lê Vĩnh Thiên nói xong, cầm kiếm chém về phía Long Chấn Tiêu, kiếm khí mạnh mẽ làm cho không khí ở hành lang lạnh đi, thổi bay quần áo của Long Chấn Tiêu.
Khương Hà Bằng thấy vậy lập tức dùng người ngăn trước mặt Long Chấn Tiêu, Lê Tuyết Tương sợ hãi hét lên, những người trong phòng cũng chạy ra.
Bọn họ nghĩ rằng Lê Vĩnh Thiên chỉ định hù dọa Long Chấn Tiêu thôi, không ngờ anh lại đánh thật.
Hét lên một tiếng, kiến khí mạnh mẽ chém tới đỉnh đầu của Long Chấn Tiêu, Khương Hà Bằng thấy thế liền đẩy Long Chấn Tiêu ra. Lê Vĩnh Thiên không muốn đánh trúng Khương Hà Bằng, kiếm khí lướt qua cánh tay Khương Hà Bằng cắt đi một mảng tay áo lớn.
Một chiêu này của Lê Vĩnh Thiên dọa Long Chấn Tiêu sợ xanh mặt, không phải vì chiêu này của anh tuyệt diệu mà Long Chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913770/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.