Khi Lại Nhi nghe Lê Vĩnh Thiên nói vậy bàn tay của cô ấy đột nhiên mềm nhũn ra và cô ấy suýt bị rơi xuống!
“Hộ soái, không có căn cứ thì anh không thể sỉ nhục người khác!” Lại Nhi nói, cô ấy không ngờ Lê Vĩnh Thiên lại cho rằng cô ấy đang làm cái loại chuyện đó.
Sau đó cô ấy nói thêm: “Tôi không có bạn trai, vậy làm sao mà tôi có thể làm điều đó với một người đàn ông được? Nếu tin đồn này lan ra, làm sao tôi có thể kết hôn với một người trong tương lai được?”
“Vậy cô hãy thành thật nói cho tôi biết bây giờ cô đang làm gì? Đây là mệnh lệnh và cô phải nói sự thật, không được nói dối, nếu cô che giấu sự tình thì tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!” Lê Vĩnh Thiên nói bằng giọng điệu ra lệnh.
Khi Lại Nhi nghe Lê Vĩnh Thiên nói điều này, cô ấy cuối cùng cũng không dám che giấu nữa nên cô ấy chỉ đành nói sự thật: “Báo cáo hộ soái, tôi đang leo lên vách đá của động Chuột Bay nên mới thở gấp như vậy!”
“Không phải cô đang đi cứu em gái của Triệu Đình Vũ sao? Tại sao lúc này cô lại có hứng thú chạy tới động Chuột Bay?” Lê Vĩnh Thiên có chút tức giận nói.
“Em gái của Triệu Đình Vũ đang ở trên động Chuột Bay vì vậy tôi mới đi lên đó.” Lại Nhi nói.
“Cái gì cơ? Tại sao em gái của Triệu Đình Vũ đang ở trên động Chuột Bay?” Lê Vĩnh Thiên kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913736/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.