Trần Hiểu Sinh nghe Triệu Đình Vũ nói vậy liền tức giận nói: “Chúng tôi không phải đã báo tin cho anh đem Càn Khôn Thất Đao để đổi lấy em gái anh mà, tại sao anh không đem đao phổ đến?”
“Các anh bảo tôi đem đến là tôi phải đem đến sao? Vậy không phải là tôi rất mất mặt hay sao?” Triệu Đình Vũ nói.
“Anh… anh cần mặt mũi còn hơn là tính mạng của em gái mình hay sao?” Người luôn điềm tĩnh như Trần Hiểu Sinh cũng sắp bị Triệu Đình Vũ làm cho phát cáu.
“Đao phổ của Càn Khôn Thất Đao tuyệt đối không thể rơi vào tay những kẻ độc ác như các anh được.” Triệu Đình Vũ nói.
“Nếu anh không đem đao phổ tới thì anh đến đây làm cái gì?” Trần Hiểu Sinh hỏi.
“Tôi tới cứu em gái.” Triệu Đình Vũ nói.
“Anh định dựa vào cái gì để cứu em gái?” Trần Hiểu Sinh chế nhạo nói.
“Dựa vào thanh đao trong tay tôi.” Triệu Đình Vũ lạnh lùng nói.
“Nực cười, chỉ với một thanh đao mà anh nghĩ anh có thể cứu được em gái anh khỏi tay chúng tôi sao? Thật là suy nghĩ viễn vông!” Trần Hiểu Sinh nói.
“Anh mau chạy đi, không cần phải nói nhiều với anh ta, anh không cần lo cho em đâu!” Triệu Vũ Ngọc biết Triệu Đình Vũ không mang theo đao phổ đến nên chắc chắc là sẽ rất nguy hiểm bởi vậy cô ấy liền giục anh ấy chạy đi.
“Em là em gái của anh, làm sao anh có thể không lo cho em được chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913731/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.