Chu Nhược Mai suy nghĩ một chút rồi nói: “Việc này chúng ta cần phải cân nhắc trước rồi mới nói!”
“Được rồi, thiệp mời đã được gửi tới. Tôi cũng đã nói rõ hết, muốn đi hay không tùy hai người quyết định. Tôi đi trước đây.” Chu Phi Phi nói.
“Phi Phi, đã tới đây rồi, hay là em vào nhà ngồi chút rồi mới đi!” Chu Nhược Main ói.
“Không cần đâu, em vẫn còn rất nhiều thiệp mời cần phải gửi.” Mặc dù Chu Phi Phi không còn tranh đấu với Lê Vĩnh Thiên và Chu Nhược Mai, nhưng cô rất xấu hổ khi đối mặt với họ.
“Vậy được thôi, sau này nếu em rảnh thì đến nhà chơi.” Chu Nhược Mai không ép buộc nữa.
“Sau này mới nói đi. Bây giờ chị và Lê Vĩnh Thiên đều không có việc làm. Hai người có kế hoạch gì không?” Chu Phi Phi hỏi.
“Hiện tại tụi chị không có bất kỳ kế hoạch nào cả. Lê Vĩnh Thiên đó giờ đều nam chính bắc chiến, bây giờ hiếm có thời gian nhàn nhã như thế, hãy để anh ấy nghỉ ngơi ở nhà nhiều hơn.” Chu Nhược Mai nói.
“Đừng để cho tới lúc không có cơm ăn đợi chết như hồi xưa đấy nhé!” Chu Phi Phi nói xong liền rời đi.
Sau khi Chu Phi Phi rời đi, Chu Nhược Mai, Lê Vĩnh Thiên và Nguyễn Tú Hằng cũng trở về biệt thự.
“Vĩnh Thiên, đại thọ bảy mươi của bà nội, Phi Phi đã đích thân mời thiệp. Nếu chúng ta không đi thì có vẻ không hay cho lắm.” Chu Nhược Mai nói một cách khó chịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913621/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.