“Bây giờ quân Trung Nguyên đang trong một trận chiến đẫm máu với hai trăm ngàn quân địch của Sư Quốc. Thời gian gấp rút. Chúng ta phải tiến vào Thủ đô của Sư Quốc càng nhanh càng tốt!” Lê Vĩnh Thiên nói với toàn quân binh.
“Vâng!” Cả quân đội đồng thanh kêu lên.
“Trận chiến này quyết định thắng bại của trận chiến dịch đánh Sư. Chỉ cần chiếm được thủ đô của Sư Quốc, Sư Quốc sẽ như rắn mất đầu, nhất định sẽ quy hàng Long Quốc của chúng ta. Trong trận chiến này, chỉ cho phép thắng, không được bại trận.” Lê Vĩnh Thiên còn nói thêm.
“Vâng!” Toàn quân đồng thanh một lần nữa.
“Đại quân xuất quân!” Lê Vĩnh Thiên biết thời gian rất gấp rút, cũng không muốn nói ra quá nhiều lời ướt át.
“Vâng!” Dũng sĩ, đội đặc nhiệm Phượng Hoàng lập tức xuất phát.
Hà Ngọc Vinh đang được điều trị khi biết rằng Lê Vĩnh Thiên sẽ trực tiếp đánh chiếm thủ đô của Sư Quốc thì đã vô cùng hưng phấn
Bởi vì quân đội chuẩn bị điều động, quân y chỉ có thể điều trị cho Hà Ngọc Vinh trên xe.
“Mau băng bó vết thương cho tôi, để cho tôi còn có thể ra trận chiến đấu giết giặc!” Hà Ngọc Vinh lo lắng nói với bác sĩ điều trị cho cô.
“Đội trưởng Hà, cô bị thương quá nhiều, không thể ra chiến trường được nữa, chăm sóc vết thương cho tốt đi đã!” Một nữ quân y nói.
“Không được! Đội đặc nhiệm Phượng Hoàng cần tôi, họ không thể thiếu đội trường là tôi đây. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913494/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.