“Chúng tao muốn làm cái gì chẳng lẽ cô còn không nhận ra hay sao?” Tên cai tù kiêu căng kia dâm đãng cười nói.
Hà Ngọc Vinh đương nhiên biết bọn họ muốn làm cái gì, câu hỏi vừa rồi của cô cũng chỉ đang nói nhảm thôi.
“Đứng lại, đừng có tới đây!” Hà Ngọc Vinh tức giận nói.
Nhưng mà ba tên cai tù vẫn không có dừng lại, vẫn tiếp tục đi đến gần Hà Ngọc Vinh.
“Dù sao thì trời vừa sáng cô cũng sẽ bị xử tử, nhân lúc trời còn tối thì chúng ta cùng nhau vui đùa chút đi.” Tên cai tù dữ tợn vừa nói vừa đến gần.
“Đúng vậy! Dù sao đi nữa thì cô cũng phải chết, chi bằng hãy đùa giỡn với chúng tôi một chút, tôi đảm bảo những giây phút cuối đời cô sẽ cảm nhận được sự vui vẻ tuyệt vời của cuộc sống này.” Tên cai tù kiêu căng kia thô lỗ nói.
“Bọn mày còn dám bước lên phía trước thì tao đảm bảo chúng mày sẽ chết vô cùng thê thảm.”
Ba tên cai tù thấy hai tay hai chân của Hà Ngọc Vinh đều bị xích lại, thì làm sao có thể để ý đến lời nói cảnh cáo của Hà Ngọc Vinh chứ?
Nếu như tay chân của Hà Ngọc Vinh không bị xích lại thì có lẽ bọn chúng sẽ sợ cô ấy. Bởi vì cô ấy dám bắn chết quốc vương, nổ chết biết bao nhiêu binh lính, là một kẻ phạm tội nghiêm trọng.
Nhưng mà lúc này hai tay hai chân của Hà Ngọc Vinh đều bị xích sắt xích lại, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913465/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.