Lúc đó Triệu Đình Vũ đang hôn mê, không chứng kiến được cảnh Lại Nhi một thân một mình chiến đấu với hơn một nghìn tên địch cho nên cũng không biết thật giả thế nào, nhanh chóng quay ra hỏi Triệu Vũ Ngọc: “Em gái, chuyện cô ta nói có phải thật không? Anh nghi là cô ta đang khoác lác.”
“Anh, chuyện chị Lại Nhi nói đều là thật, chị ấy không khoác lác đâu, trận chiến hôm đó của chị ấy còn đáng sợ hơn nhiều so với trận đánh nhau của anh đấy, chị ấy lợi hại hơn anh nhiều.” Triệu Vũ Ngọc nghiêm chỉnh nói.
Triệu Vũ Đình nghe vậy, trong phút chốc sợ ngây cả người, chưa bao giờ anh ta nghĩ tới chuyện một cô gái như Lại Nhi có thể đánh người, đã vậy lúc đánh nhau còn hung ác hơn cả anh ta.
“Đã nghe rõ chưa? Em gái của anh cũng nói tôi lợi hại hơn anh đấy, chẳng lẽ ngay cả những gì em gái mình nói anh cũng không chịu tin?” Lại Nhi nói.
“Thì ra cô thật sự giỏi vậy hả, thất kính, thất kính rồi.” Đương nhiên là Triệu Vũ Đình tin những gì em gái mình nói rồi.
“Hừ, nếu không phải do tôi xả thân cứu giúp thì các người đã sớm chết thẳng cẳng ở đấy rồi.” Lại Nhi nói.
“Bà chị, ân nhân cứ mạng, Vũ Đình suốt đời không quên.” Xuất phát từ tận đáy lòng, Triệu Vũ Đình cũng bắt đầu cảm thấy kính nể Lại Nhi.
Mà lúc này, Lê Vĩnh Thiên đã dẫn Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vi, Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913368/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.