Trương Cường sợ đến mức chân run bần bật, dứt khoát quỳ xuống, đau xót kêu: “Hộ Soái, tôi chưa từng thông đồng làm việc bậy bạ với bọn họ! Xin anh rõ ràng!”
Trước mặt đầy xác chết nằm ngổn ngang, rõ mồn một ở trước mắt, Trương Cường biết nếu như mình nói bản thân cùng một giuộc với nhà họ Đỗ, chắc chắn kết cục của mình cũng giống như bọn họ!
Cách ra tay của Lê Vĩnh Thiên, anh ta đã thấy được. Cho nên, anh ta sợ đến mức quỳ xuống ngay.
“Anh không thông đồng làm bậy với họ, nhưng người nhà Đỗ làm nhiều chuyện ác như thế, vì sao còn giấu giếm không báo lên trên?” Lê Vĩnh Thiên lại ép hỏi.
“Tôi từng báo lên trên, nhưng có điều lại bị đè xuống.” Trương Cường đáp.
Lê Vĩnh Thiên hơi nhướng mày, vụ án này khá rắc rối và phức tạp, chắc chắn có rất nhiều người dính líu tới!
“Hôm nay, mẹ và em gái tôi, còn có Triệu Đình Vũ, Triệu Vũ Ngọc suýt chút nữa bị người nhà họ Đỗ móc mất mắt, vừa rồi may được Lại Nhi cứu kịp thời, một mình đấu với hơn một nghìn người của thế lực ngầm, bản thân cũng bị thương nặng. Một vụ án động trời như thế, nó xảy ra ở ngay trước mắt cục công an của các anh, nhưng cục công an lại không làm cái gì cả, anh thân là công an trưởng, không thể không chịu trách nhiệm về chuyện này!” Lê Vĩnh Thiên đáp.
Trương Cường nằm mơ cũng không nghĩ tới, người của nhà họ Đỗ dám ra tay với mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913343/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.