“Cái gì? Làm sao bọn họ lại đối phó với con?” Ngụy Nghiêm kinh ngạc hỏi.
“Bởi vì hiện tại con đang ở một tòa nhà chưa xây xong ở phía tây thành phố, mà bọn họ đang hạ cánh xuống tòa nhà này!” Ngụy Thái Phượng nói.
“Con đi đến tòa nhà đang xây dở đó làm gì?” Ngụy Nghiêm hỏi.
“Con. Con…” Ngụy Thái Phượng nuốt nước bọt, do dự có nên nói cho bố chân tướng không.
“Có phải con lại làm chuyện xấu gì không?” Ngụy Nghiêm hỏi. Không ai hiểu con gái bằng bố, ông ta dự đoán con gái của mình lại gây chuyện gì.
“Không… Không, không.” Ngụy Thái Phượng do dự một chút, vẫn không dám nói cho bố chân tướng.
“Không làm gì xấu, con hoảng sợ cái gì? Những máy bay chiến đấu này đều là tinh nhuệ của chúng ta, mặc dù con là con gái của bố, nhưng con cũng không nên đánh giá quá cao mình, Lê Uy Long sẽ không điều động những tinh nhuệ này đối phó với một người phụ nữ như con!” Ngụy Nghiêm nói.
Ông ta cho rằng con gái mình làm nhiều chuyện xấu, cho nên nhìn thấy lính nhảy dù trên không lập tức chột dạ, cho rằng bọn họ muốn đối phó mình, cho nên mới hoảng hốt.
Tuy nhiên, một câu nói vô tâm của Ngụy Nghiêm lại khiến Ngụy Thái Phượng sợ hãi. Bởi vì ông ta nhắc tới Lê Uy Long!
“Bố, bố vừa nói gì? Những sư đoàn tinh nhuệ này, là do Lê Uy Long điều động?” Ngụy Thái Phượng nơm nớp lo sợ hỏi.
“Đúng vậy! Vừa rồi Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913283/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.