“Điều này không thể nào! Đường đường là hộ soái bảo vệ, sao có thể lại bán rau? Mẹ đã sớm nghe nói mẹ của Lại Nhi đã chết từ lâu rồi!” Triệu Vũ Ngọc nói.
Bà ta là con gái của bộ trưởng, cũng nghe nói một vài chuyện nhà của Lại Nhi, biết mẹ Lại Nhi đã sớm qua đời rồi.
“Vậy con cũng nghĩ không thông, tại sao cô gái áo đen này lại xông vào đây làm loạn.” Đỗ Lượng nói.
Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vi và Triệu Vũ Ngọc nhìn thấy Lại Nhi một chấp một ngàn, càng chiến đấu càng dũng cảm, trong lòng họ vô cùng kinh ngạc vui mừng.
“Cô gái này không thua cánh mày râu, một mình mình chấp một ngàn kẻ thù, tay nghề điêu luyện, thật sự là một mãnh tướng hiếm có!” Lê Tuyết Tương cảm thán.
Hách Diệp nhìn thấy không ngừng có thuộc hạ chết dưới tay của Lại Nhi, gã ta đã sớm vô cùng tức giận.
Nhưng xe Jeep của Lại Nhi chống đạn, hơn nữa vô cùng kiên cố, cửa sổ xe vừa đóng lại thì ngăn cách với đạn, gã ta cũng không biết làm sao với cô ấy.
Lúc này, Lại Nhi vẫn không ngừng đánh trái đánh phải, đâm vào vô số chiếc xe khiến chúng thay đổi hoàn toàn, bị lật nghiêng sang một bên.
Nhìn thấy xe của Lại Nhi ngang ngược không kiêng dè như vậy, Hách Diệp đột nhiên nghĩ ra cách dùng súng bắn vào lốp xe!
Kính xe chống đạn, nhưng lốp xe chưa chắc chống đạn!
Thế là gã ta lập tức thét lớn: “Mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913262/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.