Triệu Vũ Ngọc nghe thấy giọng nói quen thuộc liền vội vàng nhìn lại và thấy chính là anh trai cô ấy, Triệu Đình Vũ đang bước ra khỏi nhà.
Triệu Vũ Ngọc, cô gái đang đơn phương độc mã, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi anh trai cô ấy bước ra.
Lê Tuyết Tương và Lê Tịnh Vy, cũng như đám côn đồ nhà họ Đỗ, cũng nhìn chằm chằm Triệu Đình Vũ.
Chỉ thấy Triệu Đình Vũ đang mặc chiếc áo ba lỗ màu trắng, tay không tất sắc, đằng đằng sát khí đang bước ra ngoài.
“Anh, sao bây giờ anh mới ra?” Triệu Vũ Ngọc hỏi với giọng trách móc.
“Anh canh gác đến tận nửa đêm, thực sự quá mệt mỏi nên ngủ hơn sâu. Ngại quá, làm cho mọi người phải sợ hãi rồi.” Triệu Đình Vũ nói.
Lúc nãy khi Triệu Đình Vũ đang ngủ say thì cảm thấy có luồng sát khí rất lớn đang tiến lại gần, nên đột nhiên anh ta bừng tỉnh dậy.
Sau đó, nghe thấy tiếng em gái nói chuyện với đám côn đồ, anh ta biết rằng kẻ thù đã đến.
Tình huống quá khẩn cấp, anh ta bật dậy khỏi giường rồi chạy ra khỏi phòng mà không kịp mặc áo khoác.
Lúc này, Triệu Đình Vũ đã đến bên cạnh Triệu Vũ Ngọc.
“Nếu anh đã ra đậy rồi thì những người này giao cho anh đấy.” Triệu Vũ Ngọc vừa nói vừa đưa con dao làm bếp cho Triệu Đình Vũ.
Triệu Đình Vũ liếc nhìn xung quanh, thấy đối phương chỉ có khoảng năm mươi người ở đây, liền nói: “Chẳng phải lúc nảy anh đã nói rồi sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913162/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.