“Bà, bố, chú hai, thím hai, sao mọi người lại ở đây?” Chu Nhược Mai nói.
“Chúng tôi đến đây là để cầu xin cho Chu Phi Dương.” Bà Chu nói.
Tất nhiên Lê Uy Long cùng Chu Nhược Mai cũng đã đoán rằng nhà họ Chu đến vì Chu Phi Dương.
“Vào nhà rồi nói!” Mặc dù Lê Uy Long hứng chịu tất cả mọi ân oán trong nhà họ Chu, nhưng anh không muốn bỏ bê người nhà họ Chu, do vậy anh quyết định mời họ vào trong nhà nói chuyện.
“Được!” Bà Chu lập tức dẫn đoàn nhà họ Chu tiến vào biệt thự của Lê Uy Long.
Sau khi ngồi xuống, Chu Nhược Mai liền bưng trà lên.
Tuy nhiên, không ai trong gia đình họ Chu động vào một ngụm trà nào.
“Uy Long, chúng tôi cũng không muốn vòng vo nữa. Hôm nay mọi người đến đây là muốn cầu xin, tha cho Phi Dương một mạng.” Chu Thế Huy nói.
“Đúng vậy! Uy Long, dù rằng cậu ở nhà họ Chu đã hứng chịu khá nhiều ân oán trong gia đình, nhưng cậu cũng từng là con rể của nhà họ Chu, liệu cậu có thể tha cho Phi Dương một mạng không?” Kim Ngọc cũng nói.
“Chú hai, thím hai, không phải chúng cháu không muốn thả Chu Phi Dương, mà là những gì cậu ấy làm thật sự trái với phép nước.” Lê Uy Long ngây người nói.
Nghe thấy Lê Uy Long thờ ơ như vậy, trái tim của Chu Thiệu Huy và Kim Ngọc chợt trùng xuống.
“Chu Phi Dương đã làm cái quái gì mà bị dồn vào chỗ chết vậy?” Bà Chu gặng hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913113/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.