Các quốc vương của nước địch đều đã bắt đầu luống cuống, lập tức triệu tập các tướng lãnh cao cấp của nước mình, mở hội nghị khẩn cấp bàn bạc đối sách.
Có người đề nghị cầu hòa, có người đề nghị xuất binh lần thứ hai đến Long quốc, cũng có người đề nghị án binh bất động quan sát, nếu Long quốc thật sự xuất binh viễn chinh, bọn họ lại lần nữa chờ đợi hành động, tiêu diệt quân viễn chinh của Long quốc, còn có người đề nghị chờ sau khi Long quốc xuất binh sẽ nhân cơ hội Long quốc đang trống không, thừa cơ hội đó mà đột nhập.
Những nước địch này cũng không thể đưa ra ý kiến nhất trí, trong khoảng thời gian ngắn các quốc gia đều không thể ra được quyết định.
Trạng thái chiến tranh vẫn đang tiếp tục, không có bên nào có ý cầu ngưng chiến.
Bởi vì nếu đầu hàng có nghĩa là sẽ phải bồi thường một khoảng kếch xù cho Long quốc, hoặc là phải cắt đất cầu hòa, ai cũng đều không muốn khuất phục Long quốc nhanh như vậy.
Người của nhà họ Tống và người của nhà họ Trần đều đang bị giam giữ trong cùng một phòng giam lớn, Chu Phi Dương cũng theo chân bọn họ bị nhốt cùng nhau ở trong phòng giam.
Những người này phản quốc theo địch, hiện tại đều đang sợ hãi đến muốn chết.
“Tội mà chúng ta phạm phải, rốt cuộc có bao nhiêu nghiêm trọng, có phải sẽ thật sự bị xử tử hay không?” Trần An Khang vừa thấp thỏm lo âu vừa nói.
“Lê Uy Long đã nói, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913107/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.