“Hộ Soái, bây giờ không sao rồi, xin anh thả tôi ra trước.” Hà Ngọc Vinh thấy mọi người trơ mắt nhìn, Lê Uy Long vẫn luôn choàng eo của cô ấy, khiến cô ấy cũng ngại luôn.
Lê Uy Long nghe Hà Ngọc Vinh nói như vậy , đột nhiên như vừa thoát khỏi giấc mộng, vội vàng buông tay khỏi eo của Hà Ngọc Vinh.
“Uy lực của viên đạn lúc nãy quá lớn rồi, tôi không khống chế được, khiến cô bị thương, thật tình xin lỗi.” Lê Uy Long có chút ngại ngùng nói.
“Không sao, tôi chỉ là bị kiếm chạm trúng, không có gì to tát.” Hà Ngọc Vinh nói.
“Không sao thì tốt, sau này đừng hỡ ra là giúp tôi đỡ đạn nữa.”Lê Uy Long nói.
“Anh là Hộ Soái bảo vệ của Long quốc, tính mạnh anh liên quan đến an nguy của Long quốc, không thể có bất cứ mệnh hệ gì được, tôi đương nhiên không thể thoái thác mà giúp anh đỡ đạn rồi.” Hà Ngọc Vinh theo lý mà nói.
Cảm xúc trong lòng Lê Uy Long lẫn lộn, Hà Ngọc Vinh đã nhiều lần không màng đến tính mạng, dùng thân thể của mình đỡ đạn, chẳng lẽ thật sự chỉ bởi bản thân anh là Hộ Soái bảo vệ sao?
“Hộ Soái, ở đây quá nguy hiểm , anh nhanh chóng vào khách sạn Thiên Long, đi tìm quốc vương đi!” Hà Ngọc Vinh nói.
“Được, tôi đi gặp quốc vương trước, mọi người tiếp tục ở đây phòng bị, mọi người đều phải cản thận, chú ý an toàn.” Lê Uy Long không phải sợ chết, mà là anh thật sự muốn gặp quốc vương trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913093/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.