“Tôi vẫn cần tìm người, là mẹ vợ tôi” Lê Uy Long nói.
Mẹ vợ của Hoài Soái, không có lẽ là Tô Lệ Bình sao? Lẽ nào Tô Lệ Bình đang chạy trốn sao?”Trương Minh Nguyệt hỏi.
“Các cô vẫn chưa biết, Tô Lệ Bình không phải là mẹ ruột của vợ tôi. Tôi cần các cô giúp tôi tìm thấy người mẹ ruột của vợ tôi, Giang Mộng Vận.” Lê Uy Long nói đến.
“Giang Mộng Vận? Giang Mộng Vận rốt cục là ai?” Trương Minh Nguyệt trước giờ chưa từng nghe qua cái tên này.
“Tôi chẳng phải vừa nói sao, Giang Mộng Vận, mẹ ruột của vợ tôi!” Lê Uy Long toát mồ hôi.
“Tôi biết là mẹ ruột của vợ anh, nhưng thông tin về mẹ vợ của anh một chút tôi cũng không biết, như thế thì tra làm sao được.” Trương Minh Nguyệt nói
“Mẹ vợ tôi giống mẹ tôi đều là xuất thân bần hàn, bà ấy sau khi hạ sinh vợ tôi, thì bị đuổi khỏi nhà họ Chu. Tôi cũng chỉ biết có vậy, nếu như tôi biết nhiều hơn tôi đã tự mình đi tìm, còn nhờ đến các cô tìm làm gì, các cô bất luận thế nào cũng phải tìm cho bằng được mẹ vợ của tôi!” Lê Uy Long ra lệnh.
“Được, thuộc hạ nhất định dồn hết sức lực!” Trương Minh Nguyệt ngay lập tức nhận lệnh.
Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng Lê Uy Long rất phấn khích, và ngủ một giấc thật ngon.
Chu Nhược Mai biết được ba ngày sau Chu Phi Dương bị hành hình, trong long cô rất hỗn loạn, rất hỗn loạn.
Cô không biết phải làm sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913079/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.