Lê Uy Long vô cùng tò mò bố nuôi Dương Văn Đoàn rốt cuộc đã viết cái gì lưu lại trong phong thư này.
Dù sao phong thư này viết rõ là gửi cho chính mình, anh liền gấp gáp không chờ nổi xé rách phong thư, lấy ra tờ giấy.
Sau đó nhìn đến từng câu từng chữ, chỉ thấy trên đó viết:
“Uy Long, khi con nhìn thấy phong thư này, bố muốn nói cho con một tin tức tốt. Thật ra mẹ ruột của con Lê Tuyết Tương vẫn chưa chết, bà ấy vẫn còn sống trên đời!”
Lê Uy Long vừa nhìn đến câu mở đầu câu đầu tiên, biết được bố nuôi nói mẹ của mình vẫn chưa chết, lập tức kích động đến tột đỉnh!
Anh nằm mơ chưa từng nghĩ đến, mẹ của mình thế nhưng chưa chết!
Chuyện này rốt cuộc là chuyện như thế nào đây?
Mồ của mẹ mình cũng đều đã lập, làm sao lại chưa chết?
Lê Uy Long mang theo đầy bụng nghi vấn, lại tiếp tục nhìn xuống.
“Mẹ con năm đó vì không muốn liên lụy con, hơn nữa vì để khích lệ con nỗ lực vươn lên, sau này vượt qua nhà họ Long, cho nên đã giả chết. Bà ấy để bố nói với con, bà đã qua đời vì mang bệnh, hơn nữa còn lập mồ cho bà, để cho con tin bà ấy đã thật sự chết rồi.”
Xem xong những lời này, Lê Uy Long như bừng tỉnh nhận ra.
Năm đó, là thời điểm anh đang học cấp ba đang ở trong trường học. Một lần nghỉ về nhà, nhìn không thấy mẹ ở nhà, bố nuôi khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913069/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.