Bởi vì Lê Uy Long đã nói rõ với Taylor không chấp nhận đầu hàng, hơn nữa để quân địch nhặt vũ khí lên, cho nên Phạm Cương và Lê Lương Quân mới phải trước tiên để quân binh của mình khai pháo.
Bằng không, đợi đến khi quân địch thật sự nhặt vũ khí lên phản kháng, tướng sĩ Long Quốc ít nhiều đều sẽ có một vài thương vong.
Dù sao cũng đã thông báo cho quân địch nhặt vũ khí lên, bọn họ có thể nhặt vũ khí lên không là chuyện của bọn họ.
Đánh trận, không thể đợi quân địch thật sự nhặt vũ khí lên mới bắt đầu đánh. Thông báo bọn họ nhặt vũ khí lên chỉ là hình thức.
Tướng sĩ Long Quốc nghe thấy mệnh lệnh Phạm Cương và Lê Lương Quân, lập tức bắn về phía quân địch.
“Tạch tạch tạch...”
“Chíu chíu chíu...”
“Pằng pằng pằng...”
Trong sự gấp gáp của quân địch cũng không phản ứng kịp, vẫn chưa nhặt được vũ khí lên thì đã bi bắn chết rồi.
Có vài người phản ứng khá nhanh, mới vừa nhặt vũ khí lên, vẫn chưa kịp bắn cũng đã bị bắn chết rồi.
Chiến thần vô địch Taylor và bộ tướng của gã ta nhìn thấy bên Long Quốc đột nhiên nổ súng, sợ đến mức vội vàng chạy vào trong nhà họ Phan.
“Tướng quân, Lê Uy Long không chấp nhận đầu hàng, làm sao đây?” Một tên tướng địch sợ hãi nói.
“Đã không còn cách nào rồi! Tên Lê Uy Long này quá tàn ác rồi, lại không chấp nhận đầu hàng! Làm sao có đạo lý đấy cơ chứ?” TayLor tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2912997/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.