"Hoàng Lâm cùng Lệ Ngọc không phải đã đi được nửa đường rồi sao? Tại sao bây giờ còn đang ở chỗ của chiến thần bất bại Arnold chứ?" Bà Chu lúc này gấp như kiến bò trong chảo nóng vậy, đứng ngồi không yên.
"Hoàng Lâm vừa nói nó còn ở nhà họ Trần, trước đây chắc là nó lừa chúng ta, nó không hề rời khỏi Đà Lạt."
"Thằng nhóc này thế mà dám nói dối chúng ta, lúc đó đối đầu với kẻ địch mạnh như vậy, ai ai cũng muốn rời khỏi Đà Lạt, vậy mà nó dám ở lại nhà họ Trần, nó muốn ở lại nhà họ Trần làm cái gì cơ chứ?" Bà Chu bị chọc tức.
"Hoàng Lâm ở lại nhà họ Trần, chẳng nhẽ nhà họ Trần cũng không rời khỏi Đà Lạt sao?" Chu Văn Thiệu đột nhiên nói.
"Em cảm thấy chắc chắn nhà họ Trần không rời khỏi Đà Lạt, nếu không Chu Lệ Ngọc và Chu Hoàng Lâm sẽ không ở lại nhà họ Trần đâu." Chu Ly Bình nói.
"Nhà họ Trần đúng là to gan lớn mật, quân địch đã đến đây rồi còn dám ở lại Đà Lạt, chẳng lẽ bọn họ không sợ chết sao?" Bà Chu nói.
"Chỉ có một nguyên nhân duy nhất khiến cho nhà họ Trần không rời khỏi Đà Lạt mà thôi." Chu Văn Thiệu nói.
"Nguyên nhân gì?" Bà Chu hỏi.
"Có thể, người nhà họ Trần theo địch bán nước." Chu Văn Thiệu nói.
Ông ấy vừa dứt lời, cả nhà họ Chu đều sợ ngây người.
"Người nhà họ Trần dám theo địch bán nước sao, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị giết toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2912792/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.