“Hiện giờ chúng ta đã kiên trì bốn tiếng đồng hồ rồi. Hộ soái Lê nói nhanh nhất phải năm tiếng cậu ấy mới có thể đến được, mọi người nhất định phải cố gắng kiên trì.” Trương Minh Lương nói.
“Theo tình hình này, nếu tiếp tục kiên trì thì toàn quân chúng ta sẽ bị diệt mất!” Tướng lĩnh kia lại nói.
“Hộ soái Lê sắp đến rồi, chúng ta tuyệt đối không thể để công sức đổ sông đổ biển được. Chỉ cần hộ soái Lê đến là có thể xoay chuyển tình hình chiến đấu. Nếu giờ chúng ta bỏ cuộc, những tướng sĩ đã chết trận của chúng ta sẽ hy sinh vô ích! Dù chỉ đánh còn lại một binh một tốt, cũng tuyệt đối không thể từ bỏ trận địa được!” Trương Minh Lương nói.
“Vâng!” Tướng lĩnh thấy Trương Minh Lương thề sống chết phải bảo vệ trận địa cũng không dám khuyên nữa, đành phải chấp hành.
Lê Uy Long dẫn theo hơn mười vạn binh mã hành quân thần tốc, lúc này đã vòng đến phía sau quân địch.
“Các tướng sĩ, lại đến lúc mọi người kiến công lập nghiệp, giết địch báo quốc rồi. Giết!” Lê Uy Long cầm thần kiếm Tiểu Thính Vũ Lâu trong tay, hạ lệnh.
Hơn mười vạn tướng sĩ lập tức như mãnh hổ xuống núi, từ phía sau đánh đến phía quân địch đang tấn công vào phòng tuyến thứ hai ở phía Bắc.
Quân địch hoàn toàn không ngờ được binh mã của Lê Uy Long lại đánh từ sau lưng, bị đánh đến mức không kịp trở tay.
Hàn Hồ nằm trong đám binh mã, biến nhục nhã sau đó liền dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2912706/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.