“Hiện giờ Long Quốc chỉ là bốn bề có địch, một thành phố cũng chưa mất, các người lại gấp gáp muốn đi theo địch. Nếu như Long Quốc có thể ngăn cơn sóng dữ, xoay chuyển tình thế, đánh lui kẻ địch đến xâm phạm thì nhà họ Trần sẽ trở thành hán gian bán nước. Đến lúc đó chẳng phải là sẽ bị Long Quốc tịch thu tài sản chém đầu cả nhà ư?” Chu Lệ Ngọc nói.
“Nực cười, hôm nay có phải não cô bị úng nước không? Long Quốc lấy cái gì để ngăn cơn sóng dữ, xoay chuyển tình thế? Lẽ nào dựa vào tên bất tài vô dụng Lê Uy Long kia ư? Sự thất bại của Long Quốc đã định sẵn rồi, không thể xoay chuyển trời đất, mất nước chỉ là chuyện sớm muộn thôi!” Ông cụ Trần nói.
“Lệ Ngọc, em không nói thì không ai nghĩ em câm cả! Em im miệng cho anh, đây là chuyện lớn của nhà họ Trần anh, chưa đến lượt em nhiều lời!” Trần An Khang thấy Chu Lệ Ngọc lại phản đối việc đi theo nước Liệt Ưng như vậy liền tức giận vô cùng.
“Trần An Khang, anh có ý gì hả? Em đã gả vào nhà họ Trần các anh, lẽ nào không phải người nhà họ Trần ư?” Chu Lệ Ngọc tức giận hỏi.
“Em là người nhà họ Trần thì đừng có không biết lơn nhỏ, cứ nghe theo lời ông nội anh đi!” Trần An Khang nói.
“Các người cứ khăng khăng làm theo ý mình như vậy, không nghe lời khuyên bảo, sớm muộn sẽ khiến nhà họ Trần rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục thôi!” Chu Lệ Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2912691/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.