“Bà nội, bốn bề Long Quốc đều là địch, ngoài phía Tây ra thì phía Bắc, Nam, Đông đều liên tiếp thua trận. Cứ thế này, Long Quốc sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa, có lẽ sắp diệt vong rồi.” Chu Hoàng Lâm nói.
“Cái này cháu không cần nói bà cũng biết. Nói trọng điểm đi, làm thế nào mới có thể giữ được sản nghiệp nhà họ Chu chúng ta?” Bà cụ Chu hỏi.
“Long Quốc một thân một mình, diệt vong chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi. Chúng ta có thể chọn cách nương nhờ vào nước Liệt Ưng. Như vậy chúng ta có thể giữ được sản nghiệp nhà họ Chu rồi.” Cuối cùng Chu Hoàng Lâm cũng nói ra suy nghĩ của mình.
Lời này anh ta vừa nói ra, tất cả người nhà họ Chu đều ngẩn người sững lại. Không ai có thể nghĩ đến anh ta lại đề nghị nhà họ Chu đi theo địch.
“Súc sinh! Nhà họ Chu ta không bằng danh môn vọng tộc gì, nhưng liệt tổ liệt tông nhà họ Chu đều trung thành với Long Quốc. Cho dù là triều đại nào cũng tuyệt đối không làm chuyện phản quốc nối giáo cho giặc. Hiện giờ Long Quốc chỉ xuất hiện một nguy cơ nhỏ mà cậu lại muốn phản quốc rồi à?” Chu Hòa là người đầu tiên lên tiếng mắng chửi.
“Bác cả, cái này gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Hiện giờ Long Quốc đối mặt với sự liên minh tấn công của năm nước Liệt Ưng, Cự Hùng, Sư Quốc, Lang Quốc, Khâu Dẫn quốc. Long Quốc đã hết hy vọng rồi, chúng ta sao lại không tìm một đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2912685/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.