“Chẳng phải nó cậy thế nó có chồng là tướng năm sao mà ngạo mạn sao? Đột nhiên con nghĩ đến một cách, có thế khiến nó thân bại danh liệt!” Tô Ánh Tuyết nói.
“Cách gì?” Bà cụ Chu nói.
“Con vô cùng nghi ngờ, Lê Uy Long là một tên tổng đốc tham sống sợ chết, hạ lệnh cho chiến hạm của Đại Long rút lui chứ không chiến đấu.” Tô Ánh Tuyết nói.Vừa dứt lời, mọi người đều sững sờ.
Sau đó, Tô Ánh Tuyết lại nói tiếp: “Chẳng phải bây giờ dân cả nước đang chửi tên tổng đốc không chịu chống giặc kia là quân bán nước sao? Chỉ cần để dân cả nước biết Lê Uy Long chính là tên tổng đốc hại nước hại dân, gan nhỏ như chuột kia, tự khắc sẽ có rất nhiều người lên tiếng phê phán cậu ta. Đến lúc đó, cậu ta sẽ giống như chuột qua đường, người người đánh đập. Chu Nhược Mai cũng sẽ bị liên lụy, khi đó nó còn có thể ngạo mạn được nữa hay sao?”
Nghe Tô Ánh Tuyết nói thế, người nhà họ Chu như tỉnh ngộ.
“Đúng, với tính cách của tên hèn Lê Uy Long, chắc chắn là cậu ta đã hạ lệnh rút lui!”
“Chúng ta phải khiến cho hai vợ chồng nó trở thành tội đồ của dân, không chốn dung thân!”
Người nhà họ Chu mặt mày hớn hở, vô cùng phấn khích.
Chu Hòa thấy người nhà lại muốn làm cho Lê Uy Long và Chu Nhược Mai thân bại danh liệt, lập tức lo lắng: “Mọi người không thể thế này được, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
“Có thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2912609/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.