Nghe Nguyễn Tú Hằng nói vậy, cả Thiên Thành và Hà Ngọc Lan đều sững sờ, họ không hiểu làm thế nào mà Nguyễn Tú Hằng có thể biết được Chu Nhược Mai là Hộ Soái phu nhân.
“Nguyễn Tú Hằng, cô nghe ai nói Chu Nhược Mai là Hộ Soái phu nhân?” Hà Ngọc Lan không biết mình đã để lộ sơ hở ở đâu.
“Tôi nghe Thiên Thành nói.” Nguyễn Tú Hằng nói.
Thiên Thành bỗng chốc sững người: “Cô đừng có ngậm máu phun người, tôi có nói gì đâu, tôi nói chị dâu là Hộ Soái phu nhân khi nào chứ?”
“Tổng cộng anh nói hai lần rồi, trước đây lúc bị tấn công ở trên đường, anh hét lên một tiếng bảo vệ Hộ Soái phu nhân, vừa nãy lúc anh dẫn người đến biệt thự chi viện cho Hà Ngọc Lan, lại nói thêm một lần nữa để những bảo vệ này ở lại bảo vệ Hộ Soái phu nhân. Từ đó cho thấy, Nhược Mai nhà tôi chính là Hộ Soái phu nhân!” Nguyễn Tú Hằng nói.
Thiên Thành toát mồ hôi hột, không ngờ mình lại hai lần liên tiếp mắc lỗi giống nhau, nhất là lần thứ hai, đến giờ mình mới biết!
Vừa nãy vì tiếng súng ác liệt trong biệt thự, anh ấy lo cho sự an toàn của Hà Ngọc Lan và năm thành viên của đội đặc nhiệm, vì quá nóng lòng lên lỡ miệng nói ra!
Mặc dù trên chiến trường anh ấy trí dũng song toàn, nhưng thực ra anh ấy là một người vụng về, với một số chuyện nhỏ nhặt không quá quan trọng thì thường sẽ để xảy ra vấn đề.
Anh ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2912569/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.