Mặt Chu Nhược Mai lập tức đỏ lên, nói: “Nhưng bây giờ em đang đi làm, không rảnh về với anh!”
“Thực ra ở trong phòng làm việc cũng được đó.” Lê Uy Long nói.
“Gan anh lớn quá nhỉ? Ban ngày ban mặt, lại đi làm thứ chuyện đó trong phòng làm việc, nếu bị người ta nhìn thấy thì sau này sao em dám nhìn mặt người ta?” Chu Nhược Mai không ngờ Lê Uy Long lại thực sự muốn làm chuyện đó trong phòng làm việc!
“Chúng ta khoá trái cửa, kéo rèm, sẽ không có ai nhìn thấy đâu!” Lê Uy Long nói.
“Nhưng em sợ lắm, em căng thẳng, nhỡ bị người ta phát hiện thì hình tượng của em sụp đổ mất.” Chu Nhược Mai nói.
“Căng thẳng mới kích thích chứ, khoá cửa, kéo rèm, ai phát hiện được!” Lê Uy Long nói.
Vốn Chu Nhược Mai đã muốn trải nghiệm cảm giác đó từ sớm rồi, bây giờ nghe Lê Uy Long nói thế thì cũng lay động.
“Nhưng trong phòng làm việc không có giường, làm thế nào?” Chu Nhược Mai hỏi.
Lê Uy Long đi tới trước bàn làm việc của Chu Nhược Mai, thử ước lượng độ cao một chút, thấy độ cao vừa đủ thì nói: “Anh có một tư thế táo bạo, à không, một suy nghĩ táo bạo, không biết có nên nói hay không?”
Loading...
“Suy nghĩ gì, anh nói mau đi.” Chu Nhược Mai tò mò nói.
“Suy nghĩ của anh là, em ngồi lên bàn làm việc, hoặc nằm lên bàn làm việc, anh đứng thì vừa hay.” Lê Uy Long nói ra suy nghĩ của mình.
“Khốn nạn, sao anh hiểu lắm thế? Có phải anh từng thử với người khác rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1787011/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.