“Trước kia, không phải chúng ta đã nói rõ là sẽ sinh lấy một đứa con sao? Bây giờ, rốt cuộc kỳ kinh nguyệt của em đã hết chưa?” Lê Uy Long mặt dày hỏi lại.
“Đã hết từ lâu rồi!” Chu Nhược Mai đỏ mặt, cúi đầu xuống, hai tay vân vê vạt áo, không dám nhìn thẳng Lê Uy Long.
“Vậy em mau đến phòng anh đi, đừng xem tivi nữa.” Lê Uy Long không thể chờ đợi thêm được nữa.
“Em không muốn.” Chu Nhược Mai đáp.
“Tại sao? Bây giờ không tạo bé cưng thì đợi đến lúc nào nữa!” Lê Uy Long nói.
“Tý nữa Tú Hằng đi ra, không thấy chúng ta ở phòng khách nhất định cô ấy sẽ nghi ngờ!” Chu Nhược Mai nhanh chóng trả lời.
Loading...
“Cô ấy còn đang bận rộn gõ chữ kia kìa, làm gì có thời gian rảnh mà lượn lờ ra ngoài này chứ!” Lê Uy Long nói.
“Nhỡ may cô ấy viết xong rồi đi ra thì làm thế nào?” Chu Nhược Mai lại nói tiếp.
“Đi ra thì cứ đi ra thôi, em sợ cái gì chứ? Dù nói thế nào thì hai chúng ta cũng là vợ chồng hợp pháp, chúng ta làm chuyện mà vợ chồng nên làm, chẳng lẽ còn phải như tên trộm, lo sợ người ta biết hả? Cô ấy cũng là người trưởng thành mà, nhất định sẽ hiểu được chuyện này.” Lê Uy Long đáp.
“Nhưng người ta thấy ngại á, nếu bị cô ấy biết được thì xấu hổ cỡ nào chứ!” Chu Nhược Mai vẫn không đồng ý.
Chu Nhược Mai nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng mỉm cười ngại ngùng của Chu Nhược Mai thì cảm thấy cô vô cùng quyến rũ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786991/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.