Bầu không khí chợt trở nên vô cùng hồi hộp, một trận đấu tay đôi sắp được bắt đầu rồi.
"Tú Hằng, không nghĩ tới chúng ta còn có cơ hội kết hợp với nhau, cho cô ấy nếm mùi thua cuộc nào!" Chu Nhược Mai nói xong đưa bóng cho Nguyễn Tú Cẩm.
Sau khi Nguyễn Tú Cẩm bắt được bóng, cô ấy bắt đầu chuyền bóng về vạch ba điểm.
Chu Nhược Mai thì chạy thật nhanh đến phía cái rổ, kéo dài khoảng cách giữa hai người.
Hai người đều không tin Hà Ngọc Lan chỉ có một mình, làm sao cô ấy có thể phòng thủ được hai người chứ. Ngay cả việc chuyền bóng cũng có thể khiến cô ấy mệt chết khiếp rồi. Hà Ngọc Lan cũng không tiến lên cướp bóng của Nguyễn Tú Cẩm mà cô ấy đứng ở giữa Nguyễn Tú Cẩm và Chu Nhược Mai.
Nguyễn Tú Cẩm cũng không vội đem bóng chuyền cho Chu Nhược Mai, bởi vì tối hôm qua ở quán bar cô ấy đã thấy khả năng nhảy của Hà Ngọc Lan, nên cô ấy lo lắng nếu cô ấy chuyền bóng cho Chu Nhược Mai thì bóng sẽ bị chặn lại bởi khả năng nhảy của Hà Ngọc Lan. Bởi vậy Nguyễn Tú Cẩm giơ bóng ra trước, di chuyển bóng sang ngang, rồi chuyển bóng ra sau lưng một chút để tìm kiếm cảm giác trước.
Loading...
Không thể không phủ nhận rằng năm đó Nguyễn Tú Cẩm là người có khả năng khống chế bóng giỏi nhất trong đội giáo viên của trường có khác, kỹ thuật lừa bóng của cô ấy rất thành thạo.
Tuy nhiên, trong mắt của Hà Ngọc Lan, khi Nguyễn Tú Cẩm di chuyển quả bóng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786977/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.