"Ông nói gì cơ? Một tỷ bảy trăm năm mươi triệu đồng á? Sao ông không đi ăn cướp luôn đi!" Hà Ngọc Lan nói.
"Các cô đều ăn mặc quần áo mắc tiền, còn đeo đồ trang sức quý giá như vậy mà không lẽ không thể lấy ra một tỷ bảy trăm năm mươi triệu đồng à?" Vương Tử Triết nói.
"Tôi có tiền nhưng mà rõ ràng là những thứ này không hề đáng giá một tỷ bảy trăm năm mươi triệu đồng, hơn nữa những vật này đều là do bọn họ đập bể! Nếu ông muốn đòi bồi thường, ông đi tìm bọn họ mà đòi!" Hà Ngọc Lan nói. Tất nhiên cô có thể lấy ra một tỷ bảy trăm năm mươi triệu đồng, nhưng mà cô sẽ không dễ dàng đưa tiền cho đám người này.
"Sao bọn họ lại có thể đập bể mấy thứ này được chứ?" Vương Tử Triết hỏi.
"Không phải bọn họ, chẳng lẽ là tôi sao? Con mắt nào của ông nhìn thấy là tôi đập bể đồ đạc của quán bar? Rõ ràng là bọn họ bay ra rồi đập bể đám đồ xung quanh, liên quan gì đến tôi chứ?" Hà Ngọc Lan nói.
"Nếu cô không đá bọn họ, bọn họ sẽ đập bể đồ sao? Nếu như không đền bù một tỷ bảy trăm năm mươi triệu đồng, mấy người các cô đừng hòng rời khỏi quán bar!" Vương Tử Triết nhìn thấy Hà Ngọc Lan lại dám già mồm át lẽ phải, lập tức nổi giận.
Chu Nhược Mai thấy Vương Tử Triết nổi giận nên vội vàng nói: "Tôi bồi thường cho ông một tỷ bảy trăm năm mươi triệu đồng, lấy máy POS đến đây quẹt thẻ!"
Cô nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786965/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.