Mà Lưu Bảo Thông luôn duy trì sắc mặt bình tĩnh. Anh là bác sĩ quân y nổi tiếng nhất phía Tây, vô số lần ra vào chiến trường súng đạn khốc liệt, cứu đồng đội mình, tiêu diệt kẻ địch. Có mấy chục bảo an thôi, anh không để tâm.
Nếu không phải cần đợi Lương Trọng tới, một mình anh cũng hạ gục được hết đám bảo an này.
Thủ hạ của Lê Uy Long không có kẻ yếu đuối, cho dù là quân y như Lưu Bảo Thông, sức chiến đấu cũng không hề yếu.
“Cô giáo Dung, nếu bây giờ cô đồng ý làm bạn gái tôi, tôi sẽ tha cho bạn trai của cô.” Lương Tuấn Thịnh thấy đám người Lưu Bảo Thông bị vây lại, mọc cánh cũng khó thoát liền kiêu ngạo nói.
“Lương Tuấn Thịnh! Sao cậu có thể vô liêm sỉ như vậy hả? Dù sao tôi cũng từng là cô giáo của cậu. Cậu ức hiếp cô giáo mình như vậy, chẳng lẽ không sợ bị quả báo hả?” Lê Hồng Ngọc nói.
“Hết cách rồi, ai bảo cô khiến tôi mê mẩn đến vậy chứ? Vì muốn có được cô, tôi có thể bất chấp định kiến của người đời!” Lương Tuấn Thịnh không biết xấu hổ nói.
Loading...
Lê Hồng Ngọc nghe thấy lời Lương Tuấn Thịnh nói càng tức giận hơn, đây không phải lời mà tuổi hắn nên nói ra, rốt cuộc là gia đình như nào mới khiến hắn ta còn trẻ như vậy đã biến thái như này?
“Cậu còn trẻ mà đã dám làm những chuyện tày trời như vậy, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng! Nếu bây giờ biết hối hận có lẽ vẫn có cơ hội làm lại từ đầu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786934/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.