"Ái!" Khi Tô Ánh Tuyết ngã xuống đất, bà ta lại ré thêm một tiếng thảm thiết nữa.
Khuôn mặt Tô Ánh Tuyết nhiều thêm một dấu bàn tay, hơn nữa còn nặng hơn vết trên mặt Chu Nhược Mai, cũng sưng vù lên.
"Lê Uy Long! Tôi là mẹ vợ của cậu, cậu thế mà lại dám đánh tôi?" Tô Ánh Tuyết đưa tay che khuôn mặt sưng đỏ, sắp tức điên cả người.
"Không phải bà đã cắt đứt quan hệ với Dư Hân rồi à? Nếu đã cắt đứt quan hệ rồi thì tôi và bà làm gì còn có quan hệ mẹ vợ con rể nữa!" Lê Uy Long nói.
"Cứ cho là tôi không phải mẹ vợ cậu đi, thế sao cậu lại dám đánh tôi vô cớ hả? Tôi cũng đâu có đắc tội gì với cậu!" Tô Ánh Tuyết tức giận nói.
"Chỉ bằng việc bà đánh vợ tôi! Tôi sẽ không tha cho bất cứ ai dám bắt nạt vợ tôi, bao gồm cả bà!" Lê Uy Long nói. Loading...
"Tôi dạy dỗ con gái mình thì liên quan gì tới cậu!" Tô Ánh Tuyết nói.
"Cô ấy đã không phải con gái của bà rồi, cút! Nếu dám làm loạn ở nơi này nữa, tôi bảo đảm sẽ đánh gãy hết răng của bà!" Lê Uy Long đã nổi sát tâm, nhưng anh không muốn giết Tô Ánh Tuyết trước mặt mọi người, cho nên đành để bà ta cút trước đã.
Tô Ánh Tuyết thấy Lê Uy Long hùng hổ như thế, chợt nhớ ra anh có rất nhiều chiến hữu, thế nên bà ta cũng không dám dây dưa thêm gì ở đâ nữa, vội vàng bò dậy chuồn đi.
Vở hài kịch gia đình này cứ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786906/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.