"Lão già chết tiệt, đồ già mà không nên nết, thứ vô liêm sỉ hết thuốc chữa, lão sẽ không bao giờ chết tử tế được đâu!" Nguyễn Tú Cẩm thấy lão già Tôn Quốc Tài kia cũng tính tham dự vào, cô tức phát điên. Nếu bị một lão già đanh khú đế như ông ta chơi thì còn tởm hơn cả nuốt phải ruồi nữa!
Lúc này, George đã đi tới dưới chân Nguyễn Tú Cẩm,chuẩn bị bắt đầu hành động.
Nguyễn Tú Cẩm liều mạng giãy dụa, song hai tay hai chân đều bị mấy tên lính đánh thuê giữ chặt bất đắc dĩ, cơ bản là không thể nào tránh thoát được.
"Cô Nguyễn, đừng phí sức vô ích nữa, ngoan ngoãn nghe lời đi, chơi vui vẻ với bọn này một lát!" George nói.
"Đừng chạm vào tao! Nếu ai dám chạm vào tao, chờ Lê Uy Long ra ngoài, anh ấy chắc chắn sẽ giết sạch chúng mày!" Nguyễn Tú Cẩm không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy Lê Uy Long ra hù.
"Ha ha, cô đừng mơ mộng viển vông nữa, nếu Lê Uy Long dám ra ngoài thì, kẻ phải chết chắc chắc là hắn, chứ không phải bọn này! Có gan thì cô gọi hắn ra thử mà xem!" George cười như điên nói.
Loading...
"Lê Uy Long, anh làm gì trong đó với Chu Nhược Mai vậy? Mau ra đây cứu tôi với!" Nguyễn Tú Cẩm mặc kệ Lê Uy Long có nghe thấy được hay không, la lớn lên.
Mà đúng vào lúc này, đột nhiên có tiếng vang ầm ĩ truyền tới, khiến những con người đang trong trạng thái kích động kia nhất thời giật mình.
Tất cả rối rít quay đầu lại thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786869/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.