"Được, cuốn kiếm phổ này em bảo quản giúp anh đi, khi nào rảnh anh sẽ luyện kiếm đôi chút, cứ xem như là để nâng cao sức khỏe là được." Lê Uy Long nói xong rồi giao kiếm phổ Hiên Viên Cửu Kiếm cho Chu Nhược Mai.
"Vậy anh phải cẩn thận đó, em ở trong hang đá chờ bọn anh đi vào nhé." Chu Nhược Mai nhận lấy kiếm phổ, lưu luyến dặn dò Lê Uy Long.
"Ừ, em yên tâm đi, anh sẽ cẩn thận, anh chắc chắn sẽ cứu Nguyễn Tú Cẩm vào đây. Sau đó em cứ trốn trong góc đi, đừng đứng đối diện cửa, tránh để khi mở cửa, những lính đánh thuê kia nã đạn trúng vào người em." Lê Uy Long cũng dặn dò.
"Vâng, em hiểu rồi." Đạo lý đơn giản như vậy, đương nhiên Chu Nhược Mai hiểu được.
Lúc này, Lê Uy Long đột nhiên phát hiện đũng quần Chu Nhược Mai có vài vết máu, mặc dù vết máu đỏ thẫm thấm vào quần vải đen không quá rõ ràng, nhưng nếu nhìn kĩ thì vẫn thấy được sương sương.
Thế nên anh lặng lẽ cởi áo khoác ra quấn quanh hông Chu Nhược Mai, che đi vết máu dính trên đũng quần cô.
Loading...
"Anh lấy đồ mình quấn lên người em làm gì?" Chu Nhược Mai chẳng rõ hành động khác thường này của Lê Uy Long có ý gì.
"Quần em có dính ít máu, để tránh làm kẻ khác thấy nên anh dùng áo giúp em quấn lại." Lê Uy Long trả lời.
Chu Nhược Mai nhất thời đỏ cả mặt, biết được máu của mình, nhiễm đỏ cả quần.
Hành vi chăm sóc tinh tế này của Lê Uy Long khiến lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786867/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.