Nhìn thấy một con ngựa bên mình bị nuốt chửng đi, Chu Nhược Mai bỗng chốc cảm giác thân thể mình như mềm nhũn ra, cả người vô lực, suýt chút nữa không thể đứng vững mà ngã ngồi xuống đất.
Lê Uy Long vốn đã vô cùng lúng túng, anh không ngờ mình lại mắc phải sai lầm cơ bản như vậy. Do một lỗi sai sót của bản thân, anh đã trực tiếp khiến cho một con ngựa của bên mình bị bên đen ăn mất.
Đương nhiên là anh biết một con ngựa quan trọng như thế nào đối với bên đỏ. Bên đỏ vốn có ít quân cờ hơn bên đen, binh lực không đủ, ngay từ đầu đã gặp bất lợi, khi bên đỏ đang gặp nguy hiểm, lại có thêm một con ngựa bị ăn mất, điều này khiến cho tình thế càng thêm khó khăn hơn, cơ hội sống sót càng ít đi.
Mất đi một con ngựa giống như mất đi một chiến tướng đắc lực vậy.
“Lần này, tôi xem cô còn có thể cầm cự được bao lâu? Bên đỏ vốn đã có ít quân cờ hơn bên đen, nay lại mất thêm một con ngựa nữa. Tôi dám khẳng định không đi được đến năm nước cờ, bên đỏ chắc chắn sẽ thua.” Tôn Quốc Tài lại bắt đầu thừa nước đục thả câu,vui sướng khi người khác gặp họa.
“Ông Quốc Minh, ông có vẻ rất hy vọng rằng cô Hân không thể phá giải được ván cờ này nhỉ.” George nói với vẻ không hài lòng khi nhìn thấy vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa của Tôn Quốc Tài.
Loading...
George bắt cóc Nguyễn Tú Cẩm, còn uy hiếp Chu Nhược Mai đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786848/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.