“Em mệt quá, không thể ôm được anh nữa, anh nhất định phải nắm chặt em, tuyệt đối đừng nản chí.” Chu Nhược Mai bây giờ mệt mỏi đến mức thật muốn có một nơi an toàn đáng tin cậy để ngồi nghỉ ngơi một chút, cho dù nơi đó không được lớn lắm, nếu có thể nghỉ ngơi một lát thôi cũng là tốt lắm rồi.
Lê Uy Long không khỏi đổ mồ hôi, đây là muốn anh cân hết hay sao?
“Em hãy kiên trì thêm một chút nữa, rất nhanh sẽ đến nơi thôi.” Lê Uy Long nói.
Chu Nhược Mai cắn răng kiên trì một hồi lâu, cuối cùng hai tay nhũn ra, thân thể lại chậm rãi trượt xuống.
“Em không kiên trì được nữa, anh mau ôm lấy em đi.” Chu Nhược Mai hoảng sợ nói.
“Được.” Lê Uy Long vội vàng dùng bàn tay trái giữ lấy hông của Chu Nhược Mai, bàn tay phải nắm lấy dây thừng tiếp tục đi xuống dưới.
Cứ như vậy, Lê Uy Long một tay giữ lấy Chu Nhược Mai, một tay nắm lấy dây thừng, bắt đầu nhanh chóng trượt về phía dưới hang động.
Loading...
Một tay nắm lấy dây thừng leo xuống dưới, hơn nữa còn phải ôm theo một người, đây là điều vô cùng khó khăn. Bàn tay phải của Lê Uy Long và sợi dây thừng ma sát vào nhau, khiến lòng bàn tay anh đau rát, nhưng anh vẫn cố kiên trì.
Chu Nhược Mai nhìn thấy Lê Uy Long lại có thể một tay nắm lấy dây thừng leo xuống dưới, trong lòng không khỏi cảm thấy kính phục. Chồng của mình đúng là toàn năng mà, tại sao trước đây cô không phát hiện anh lại ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786838/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.