"Chị dâu thật sự có tài mạo song toàn đấy! Không nghĩ tới tài đánh cờ của cô ấy lại điêu luyện như thế!" Thiên Thành cảm thán nói.
"Lúc đầu tôi cũng không biết tài đánh cờ của cô ấy lại điêu luyện như thế, là nhờ đêm đó nhìn thấy cô ấy đánh cờ với ông lão kia mới biết." Lê Uy Long nói.
"Vợ của anh chỉ là thắng một ông lão bày quán bên vỉa hè thôi, có phải đang thiếu một chút thuyết phục hay không?" Hà Ngọc Lan nhắc nhở.
"Hà Ngọc Lan, cô có ý gì? Cô dám xem thường vợ của Soái tướng sao?" Thiên Thành có chút tức giận nói.
"Tôi không phải xem thường cô ấy, mà cảm thấy một ông lão bày cờ ở đầu đường, chỉ là một người chơi cờ bình thường mà thôi, căn bản không tính là cao thủ cờ tướng gì, càng không được gọi là bậc thầy cờ tướng, khả năng là rất nhiều người đều có thể chiến thắng ông ấy. Chị dâu có thể hạ ông ấy cũng không có gì lạ cả." Hà Ngọc Lan nói.
"Ừ, Hà Ngọc Lan, cô nói cũng rất có lý. Việc thắng một ông lão bày quán ở ven đường cũng hoàn toàn không có sức thuyết phục." Lê Uy Long nói.
Loading...
"Anh Thiên, anh có thể hiểu được ý của tôi là tốt rồi. Tôi cảm thấy thế cờ này, chúng ta có thể chụp ảnh lại, sau đó mời bậc thầy cờ tướng đỉnh cao Long quốc của chúng ta đến phá giải là được rồi." Hà Ngọc Lan nói.
"Đề nghị của cô không tệ, nhưng vợ của tôi nói nói năm cấp ba cô ấy đã giành giải quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786791/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.