“Mẹ!” Phan Thiên kêu lên một tiếng: “Con không có gạo nấu thành cơm với cô ta.”
“Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ xảy ra việc gì ngoài ý muốn?” Hồ Thanh Mai nghe con trai kêu lên thì lập tức có cảm giác không bình thường.
“Vừa rồi lúc mắt nhìn thấy sắp làm được việc thì Lê Uy Long lại tới giết, cứu Chu Nhược Mai đi.” Phan Thiên nói.
“Cái gì? Lê Uy Long vậy mà giết tới? Xảy ra vấn đề ở khâu nào?” Hồ Thanh Mai kinh ngạc hỏi.
Sau đó Phan Thiên nói một lần đầu đuôi sự việc cho Hồ Thanh Mai.
Sau khi nói xong, Phan Thiên lại gào rú: “Mẹ, con chẳng những bị Lê Uy Long phá hủy gương mặt, bây giờ còn bị anh ta phế, sau này cũng không thể nói dõi tông đường cho nhà họ Phan, con thực sự sống không bằng chết, con muốn nhảy lầu, kiếp sau gặp lại.”
Huỳnh Mai Thúy nghe vậy thì lập tức bị hù dọa, vội vàng khuyên nhủ: “Huy Thành, con đừng kích động, con tỉnh táo một chút, bây giờ mẹ sẽ chạy đi tìm bác sĩ giỏi nhất cho con, chữa lành cho con, con tuyệt đối đừng nghĩ quẩn.”
Loading...
“Mẹ, con bị thương vô cùng nghiêm trọng, không trị hết được. Đều là ý kiến ngu ngốc của mẹ mà ra, khiến con trộm gà không được còn mất nắm gạo.” Phan Thiên bắt đầu phàn nàn.
“Kế hoạch này vốn là không chê vào đâu được, xuất hiện tình huống này hoàn toàn là ngoài ý muốn. Ai có thể ngờ một công nhân vệ sinh vậy mà lại ra tay cứu Chu Nhược Mai! Ai có thể ngờ khách sạn chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786767/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.