“Đừng nói những lời vô ích như vậy nữa. Chị Dư Hân có ơn với tôi, anh đừng cố gắng lôi kéo tôi nữa!” Triệu Đình Tuy nói.
“Làm sao mà cô ấy lại có ơn với anh vậy?” Phan Thiên hỏi, trong lòng cảm thấy vô cùng phiền muộn, Chu Nhược Mai làm sao có thể biết một người dọn dẹp trong khách sạn của hắn ta chứ?
Nếu Chu Nhược Mai có ơn với anh ta, làm sao anh ta có thể bỏ mặc được?
“Buổi tối hai hôm trước, tôi bị lưu lạc đến thành phố Đà Lạt này, tôi đi khắp nơi cầu xin ít tiền để cho em gái tôi ăn một bữa, nhưng không ai chịu cho. Đến khi chị Dư Hân cho, thì đã cứu sống được em gái tôi. Ơn cứu mạng này, chẳng lẽ không đủ lớn sao?” Triệu Đình Tuy nói.
“Cô ấy đã cho anh bao nhiêu tiền?” Phan Thiên hỏi.
“Đưa cho tôi bảy triệu!” Triệu Đình Tuy nói.
Loading...
Lập tức Phan Thiên toát mồ hôi hột, chỉ cần đưa ra bảy triệu là có thể mua được một siêu cấp cao thủ như vậy. Tại sao hắn ta chưa gặp phải chuyện tốt như vậy chứ?
Tuy nhiên, dù có gặp thì hắn ta cũng không cho. Bởi vì hắn ta chắc chắn không biết rằng Triệu Đình Tuy là một cao thủ.
“Bảy triệu là một số tiền quá nhỏ, không đáng nói. Nếu như anh đứng về phía tôi, tôi có thể cho anh bảy mươi triệu!” Phan Thiên nói.
Phan Thiên cảm thấy người này đang cần tiền nên mới đến đây dọn nhà vệ sinh, chỉ cần chi nhiều tiền hơn thì chắc chắn sẽ mua chuộc được anh ta.
Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786749/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.