“Muốn chết cũng có thể thử xem.” Lê Uy Long lạnh lùng nói. Khi nói đến thương trường, anh có thể thua kém đối thủ, nhưng khi chiến đấu, anh sẽ không bao giờ sợ bất kỳ ai!
“Người Đông quốc vĩ đại như tao, giết mày trong địa bàn của mày chỉ đơn giản như giết một con kiến! Đừng lo lắng, khi mày chết rồi, tao sẽ chăm sóc vợ mày.” Vĩnh Kim Bảo ngạo nghễ nói.
Trái tim của Lê Uy Long bùng cháy vì tức giận. Anh đang lo lắng không thể chơi đấu tranh trên thương trường với tập đoàn Vương Lôi, bây giờ thì tốt rồi, có thể dùng sở trường võ thuật của mình để giải quyết!
Bảo vệ đất nước của mình, tiêu diệt Vĩnh Kim Bảo trên lãnh thổ của mình, đó mới là đơn giản như giẫm chết một con kiến!
Nhìn thấy Vĩnh Kim Bảo ngang ngược như vậy dám công khai khiêu khích, trong lòng anh cũng có chút kỳ quái, chẳng lẽ ông ta không biết anh là hộ soái bảo vệ của Long quốc sao?
Theo lý mà nói, mục đích chính của việc Đông quốc đầu tư vào Tập đoàn Vương Lôi lần này là để đối phó với chính họ, nhưng Vĩnh Kim Bảo làm chủ tịch của Tập đoàn Vương Lôi lại ngông cuồng như thế này, đích thị là kiểu người thành chuyện thì ít mà hỏng chuyện thì nhiều. Chẳng lẽ ông ta chỉ là một con tốt thí bị đẩy lên trên?
“Ông sẽ hối hận khi tới Long quốc. Tôi sẽ khiến ông có đi mà không có về, trở thành hồn ma lang thang vất vưởng.” Ý định giết người của Lê Uy Long nổi lên, bất kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786698/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.