“Chết đến nơi rồi còn già mồm à? Để tôi xử lý cô trước!” Phan Thiên nói xong liền bắt đầu hung hăng tát Nguyễn Tú Cẩm.
Chu Nhược Mai thấy Nguyễn Tú Cẩm liên tục bị tát thì khóc lóc cầu xin: “Đừng đánh nữa! Nếu Phan Thiên anh tiếp tục đánh thì sẽ đánh chết người đấy!”
Phan Thiên nghe thấy Chu Nhược Mai nói như vậy thì nhớ ra một vấn đề, đó là khách sạn nhà hàng Đại Thành được trang bị hệ thống giám sát khắp nơi.
Nếu thật sự làm chết người, bị cảnh sát tìm được chứng cứ thì có chút phiền phức. Cho dù không giết người, nhưng lại bị thương nặng, cảnh sát có điều tra đến thì cũng không tránh khỏi liên quan.
Vì vậy, hắn ta nói với đội trưởng đội bảo vệ: “Mau cho người đóng hết camera giám sát nhà hàng đi, đồng thời xóa hết video, nếu có người kiểm tra thì cứ nói camera bị hỏng.”
Loading...
“Vâng, thưa cậu chủ Huy Thành.” Đội trưởng đội bảo vệ lập tức sắp xếp người đi kiểm tra và xóa đoạn video trên camera an ninh.
Một số khách nghe thấy có tiếng ồn ào náo loạn thì muốn chạy tới hóng chuyện nhưng đều bị bảo vệ chặn ở cửa.
Sau khi sắp xếp xong, đội trưởng đội bảo vệ chạy đến báo cáo cho Phan Thiên: “Thưa cậu chủ Huy Thành, đã tắt camera an ninh, hơn nữa còn xóa hết các video trong đó rồi.”
“Được rồi, đi mang dao gọt hoa quả cho tôi!” Phan Thiên nói.
“Vâng!” Đội trưởng đội bảo vệ lập tức đi tìm dao gọt hoa quả.
“Phan Thiên, anh muốn dao để làm gì?” Nguyễn Tú Cẩm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786653/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.