"Vĩnh Thiên, làm ơn hãy vì em là vợ của anh, hãy tha thứ cho mẹ em lần này!"
Thấy Lê Uy Long im lặng, Chu Nhược Mai biết rằng anh không thể buông tay cô anh vẫn yêu cô, vì vậy cô liền nắm lấy cơ hội và tiếp tục cầu xin cho mẹ mình.
"Em hãy buông tôi ra! Tôi không muốn được ôm bởi con gái của kẻ đã giết cha tôi!"
Mặc dù Lê Uy Long không muốn ly dị Chu Nhược Mai nhưng anh vẫn rất tức giận.
"Em không buông. Em sợ buông tay anh sẽ giết bà ấy." Chu Nhược Mai khóc và nói. Nước mắt của cô chảy ướt cả lưng anh.
Loading...
"Mẹ của em tồi tệ như thế, tại sao em lại bảo vệ bà ta như thế này?" Lê Uy Long hỏi.
Trong ba năm kể từ khi kết hôn với Chu Nhược Mai, anh đã bao lần phải nhẫn nhịn Tô Ánh Tuyết bởi bà ta thường tìm đủ cách để châm biếm và sỉ nhục anh. Vì tình yêu dành cho Chu Nhược Mai anh có thể bỏ qua mọi thứ, nhưng lần này, việc bà ta cố tình gây sự, tìm cách đuổi cha anh ra khỏi nhà để rồi khiến ông bị giết thì anh không thể nào chịu đựng được nữa.
Trước khi vội vã đến chiến trường phía Tây, lo rằng Tô Ánh Tuyết sẽ không từ mọi thủ đoạn gây khó khăn cho cha mình, anh từng nói với Chu Nhược Mai hãy chăm sóc ông thật tốt. Nhưng cuối cùng điều anh lo lắng nhất cũng đã xảy ra!
"Rốt cuộc bà ấy vẫn là mẹ em. “Máu chảy ruột mềm”, dù bà ấy có tồi tệ thế nào đi chăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786621/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.