"Cái gì? Anh thực sự đã đuổi cậu Lương đi?" Dương Văn Đức kinh ngạc thốt lên.
"Đúng vậy, cậu ta cứ ngồi đây gây ảnh hưởng đến việc ăn uống của chúng tôi, vì vậy tôi đã đuổi cậu ta đi." Lê Uy Long bình thản nói.
"Anh thật coi trời bằng vung! Cậu Lương là một trong những khách VIP của chúng tôi, vậy mà anh dám đuổi cậu ấy đi. Anh không muốn sống nữa có phải không? Gậy chuyện như thế chưa đủ à?" Dương Văn Đức tức giận nói.
Cha của Lương Tuấn Thịnh, Lương Văn Trọng, là một ủy viên hội đồng nhân dân thành phố, là người mà không ai dám đụng vào. Bây giờ Lê Uy Long lại dám đuổi Lương Tuấn Thịnh đi, làm sao ông không tức giận cho được?
"Ông làm ăn kinh doanh kiểu gì vậy? Sao có thể nói chuyện với khách hàng một cách khiếm nhã như thế?" Thiên Thành không thể chịu đựng được và nói một cách giận dữ.
"Tôi sẽ không quan tâm nếu chuyện này không ảnh hưởng lớn đến khách sạn chúng tôi!! Các người đã xúc phạm cậu Lương, xin mời các người đi chỗ khác dùng bữa giúp tôi!!" Dương Văn Đức nói.
"Thật là vô lý, hôm nay chúng tôi nhất định phải ăn ở đây đấy, thì sao nào?!" Sự tức giận của Thiên Thành càng được đẩy lên cao.
Loading...
"Lôi bọn họ ra! Tôi không muốn họ tiếp tục ăn ở đây nữa!" Dương Văn Đức quay lại nói với các vệ sĩ của mình.
Tám vệ sĩ bước tới ngay lập tức.
Lê Hồng Ngọc cũng kinh hoàng khi chứng kiến chuyện này. Thật không ngờ, chuyện vô lý như thế này lại xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786606/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.