Soái tướng lẫy lừng của anh mời giáo viên cũ đi ăn một bữa cũng bị người ta đuổi đi nơi khác thì làm sao anh có thể chấp nhận được! Nếu loại chuyện thế này không xảy ra với Lê Uy Long, Tổng tư lệnh Quân đội quốc gia, thì Thiên Thành sẽ không nổi giận đến thế.
"Được rồi. Vậy xin quý khách hãy chờ đợi một chút. Tôi sẽ đi báo cáo với quản lý nhà hàng."
Người phục vụ không thể làm chủ, vì vậy anh ta phải ra ngoài và báo cáo với người quản lý. Tất nhiên, anh ta không thể báo cáo những điều nhỏ nhặt như vậy với chủ nhà hàng. Ông chủ của một khách sạn năm sao hoành tráng thì không phải lúc nào một người phục vụ nhỏ bé muốn gặp cũng có thể gặp được. Vì vậy anh ta chỉ có thể tìm đến người quản lý để ông ta đi giải quyết việc này trước.
"Thôi bỏ đi. Chúng ta không nên làm căng chuyện này làm gì!" Lê Hồng Ngọc không muốn thêm chuyện rắc rối nên cô nhìn Thiên Thành và Lê Uy Long thuyết phục .
"Cô Dung, em không làm căng mọi chuyện gì đâu. Chẳng qua với lý do mà họ vừa nói em muốn biết những vị khách quan trọng nào có thể bắt cô giáo của em phải chuyển sang phòng khác để ăn trưa được?" Lê Uy Long nói rành rọt.
Vậy là không ngờ thực tế cũng giống trong phim! Nếu những kẻ bình dân bước vào một nhà hàng đẳng cấp thì kiểu gì cũng xảy ra rắc rối!
Loading...
Một lúc sau, một người quản lý có chiếc bụng phệ, mặc một bộ vest bảnh bao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786601/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.