"Tại sao cậu lại có tội?" Thủ tướng bất ngờ hỏi lại.
"......" Lê Uy Long không nói nên lời. Chẳng phải nãy giờ Thủ tướng gọi cho anh để hỏi thăm chuyện này sao?
"Đêm qua cậu đã làm rất tốt. Rất quyết đoán và chuẩn xác! Tôi có gì để trách phạt chứ?!" Thủ tướng bỗng đổi giọng vui vẻ.
"Ngài đang khen ngợi tôi sao? Tôi tưởng chuyện này làm phật ý ngài?" Lê Uy Long ngạc nhiên hỏi.
"Đúng là có một số rắc rối đấy, nhưng vấn đề không quá lớn. Thủ tướng Đông quốc đã phát hiện ra chuyện này và gọi điện hỏi tôi vào sáng nay. Tôi đã nói rằng tôi không biết gì về việc đó. Đó hoàn toàn là hành vi cá nhân của cậu."
"Câu trả lời đó chỉ là chiếu lệ sao?" Vĩnh Thiên thắc mắc.
"Không, ông ta muốn tôi buộc cậu phải xin lỗi công khai với Đông quốc. Nói rằng bây giờ tất cả người dân Đông quốc đều đã biết rằng đại sứ quán của họ bị binh lính của chúng ta xâm phạm đêm qua, chủ tịch lãnh sự quán thì bị thương. Người dân của họ cảm thấy thể diện của Đông quốc đã bị chà đạp. Bây giờ họ đang rất tức giận và tổ chức biểu tình khắp các thành phố lớn, yêu cầu triển khai một cuộc chiến tranh với nước ta. Ông ta gần như mất kiểm soát trước chuyện này." Thủ tướng nói.
Loading...
"Sau đó, ngài trả lời ông ta thế nào? Ngài thực sự không muốn tôi xin lỗi họ ư?" Lê Uy Long lo lắng hỏi.
"Tất nhiên là không. Nếu tôi để cho Tổng tư lệnh của đất nước này tạ lỗi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786588/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.