Vì vậy Lê Uy Long ở lại bệnh viện một mình cả đêm.
Ngày hôm sau, Thiên Thành gọi Lê Uy Long vào sáng sớm.
"Anh Thiên, hôm nay là ngày cuối cùng trong khoảng thời gian bảy ngày anh dành cho gia đình họ Trương. Khi nào chúng ta sẽ hành động?"
Nằm suốt trong khách sạn những ngày này, Thiên Thành thực sự thấy cuồng chân cuồng tay. Một chiến sĩ sống phóng khoáng trên sa trường mà phải nhốt mình trong không gian nhỏ hẹp của khách sạn, anh cảm thấy buồn chán vô cùng. Tuy nhiên Thiên Thành không biết rằng Lê Uy Long bị thương và đang nằm trong bệnh viện.
"Nếu hôm nay phía cảnh sát, Trương gia và bang Hổ Báo không có động tĩnh gì thì vào 3 giờ sáng mai, cậu hãy hạ lệnh cho Lưu Bảo Kim dẫn sư đoàn của chúng ta vào thành phố, bắt giữ hết những đầu sỏ của Trương gia và bang Hổ Báo cho tôi!" Lê Uy Long nói.
"Tuân lệnh!"
Thiên Thành đã kiên nhẫn ở lại khách sạn trong suốt thời gian này chỉ để chờ đợi ngày này. Bất kể gia đình họ Trương và bang Hổ Báo có hành động hay không, miễn là đến giờ, tất cả đều phải chết!
Loading...
"Cậu hãy nhớ. Tôi muốn tất cả chúng phải còn sống, nhất là Trương Minh Trí, thủ phạm đã giết cha tôi. Ngoài ra còn có đám đầu sỏ khác gồm Cao Kim Bình, Võ Trung Hiếu và Lưu Bảo Thục của bang Hổ Báo. Tất cả đều phải bắt sống. Đúng mười giờ sáng mai tôi sẽ chôn sống chúng để an ủi vong linh của cha tôi trên trời!" Lê Uy Long nói rành mạch từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786530/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.