Lê Uy Long biết rõ tình thế hiểm nguy của mình. Tất cả đều đang phục kích sẵn sàng bên trong nhà máy. Chúng có súng, vì vậy anh phải tập trung mọi giác quan, thận trọng xem xét mọi hướng.
Tất nhiên Vĩnh Thiên cũng biết rằng trận đấu dao trong mưa vừa nãy chỉ là màn khởi động, và cuộc đấu súng nguy hiểm hơn nhiều vẫn đang chờ đợi anh ở phía bên trong.
Bước chân vào nhà máy đồng nghĩa với việc đối mặt với hiểm nguy cận kề bởi kẻ thù đang giăng lưới chờ đợi anh từ mọi phía!
Nhưng anh vẫn không sợ.
Không ngại ngần trước hiểm nguy đang chực chờ!
Chu Nhược Mai cảm thấy phấn khích khi nhìn thấy chiến thắng của Lê Uy Long. Anh ấy có thể giết nhiều côn đồ kia như thế, biết đâu mình và anh ta lại có thể thoát được khỏi đây…
Tuy nhiên, lòng cô lại chùng xuống. Cô cảm thấy rằng điều này là không thể, bởi vì tất cả những kẻ phục kích trong nhà máy đều có súng. Kiếm của Lê Uy Long làm sao có thể nhanh hơn những viên đạn đến từ bốn phía? Vả lại anh ấy ở ngoài sáng, lũ người kia nằm trong tối chỉ chực chờ nhả đạn. Mọi thứ hoàn toàn bất lợi cho anh!
"Vĩnh Thiên, đừng đến đây nữa. Bọn chúng phục kích ở bên trong rất nhiều. Chạy đi!" Chu Nhược Mai không muốn ngay khi Lê Uy Long bước chân vào nhà máy, anh lại phải gục xuống tại đây, ngay trước mắt cô như thế!
Loading...
"Tôi sẽ không để em một mình. Tôi sẽ cứu được em." Lê Uy Long nói khi tiếp tục tiến về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786473/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.