"Ra thế, quá muộn rồi, đến nước này rồi thì anh có thể làm gì khác nữa? Anh thấy mình không đủ khả năng lo cho đám cưới nên muốn chạy trốn trong đêm phải không?" Chu Nhược Mai nổi giận và cho rằng Uy Long đã “nổ” quá to mà hoàn toàn không thể thực hiện được, nên đang muốn trốn chạy trách nhiệm.
Mồ hôi của Uy Long bắt đầu đổ ra, anh biết Nhược Mai đang lo sợ điều gì, nhưng anh cũng thực sự không còn cách nào khác trong tình thế này, bèn nói: "Tôi thực sự có việc rất quan trọng và cấp bách nên không thể giải thích ngay bây giờ được. Ngày mai em sẽ biết tất cả.”
"Được lắm, nếu anh đã muốn đi thì cứ việc đi, cho dù là anh lừa gạt tôi và không bao giờ quay lại, tôi cũng không ngăn anh nữa." Chu Nhược Mai trong khoảnh khắc Uy Long dường như thấy mắt cô ấy đỏ lên như sắp khóc.
Uy Long lau mồ hôi, nắm lấy vai Nhược Mai và nói: "Tôi không phải là loại người như em nghĩ đâu. Vợ tôi là người đẹp nhất Quốc Hòa, lại đôn hậu khoan dung, tôi sao có thể để lại một người phụ nữ như vậy mà bỏ đi chứ!”
"Hứ, ai mà biết được! Anh đã bị kìm chân trong nhà này suốt ba năm, chắc là anh muốn thoát khỏi đây lắm chứ gì? Bên ngoài đó còn cả tá cô gái xinh đẹp, anh còn có thể nhớ đến tôi sao?" Chu Nhược Mai nói xong, đỏ bừng mặt. Đang lúc nửa đêm, tại sao cô lại thấy động lòng với tên khốn này?
"....." Uy Long im lặng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786393/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.