Tô Ánh Tuyết và Chu Nhược Mai không ngờ rằng Uy Long lại bạo gan và dữ dằn một cách bất ngờ như vậy, tất cả đều giật mình.
"Này ... Buông ra mau đi ... Anh làm tôi đau đấy!" Nước mắt của cậu Phan tuôn ra đau đớn.
"Vợ tôi đã nói là cô ấy không đồng ý. Nếu anh dám làm phiền cô ấy một lần nữa, tôi sẽ ném anh ra ngay lập tức." Uy Long nói lại.
Lần đầu tiên, Chu Nhược Mai thấy Uy Long mạnh đến nỗi ngay cả Phan Thiên cũng không dám động đậy, đến nước mắt cũng ứa ra.
"Tên vô dụng kia, sao mày dám đánh cậu Phan, mày không muốn sống nữa sao! Thả cậu ấy ra!" Tô Ánh Tuyết kinh hoàng hét lớn với Uy Long.
"Con và Nhược Mai còn chưa ly hôn. Vậy mà mẹ lại đi giúp đỡ người ngoài mà không giúp con?" Uy Long có chút tức giận.
"Ai là người ngoài? Sớm muộn gì cậu Phan cũng sẽ là con rể của tôi, và sớm thôi, cậu cũng ly hôn với con gái tôi. Cậu mới là người ngoài! Nhanh thả cậu Phan ra, nếu không cậu đừng có ăn uống ngủ nghỉ ở nhà tôi nữa!" Tô Ánh Tuyết nói.
Uy Long đột nhiên cảm thấy ớn lạnh. Anh cảm thấy việc sử dụng vũ lực để bộc lộ bản chất con gà yếu đuối của Phan Thiên là vô nghĩa, anh buông tay hắn. Tuy nhiên, Tô Ánh Tuyết và Phan Thiên lại cho rằng Uy Long e sợ Phan gia nên mới phải buông tay.
"Uy Long, nếu cậu vẫn còn chút lương tâm, đừng trì hoãn việc cưới gả của Nhược Mai thêm nữa, nhanh chóng ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786377/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.