Triệu Quốc Đống cũng không hy vọng uy tín mình tạo dựng trên việc hạ nhục Bạch Nhất Minh, nó không phù hợp ý đồ chiến lược của hắn. Lăng Chính Dược rất xảo diệu khơi mào mâu thuẫn giữa mình và Bạch Nhất Minh.
Lăng Chính Dược không hiểu Bạch Nhất Minh, có lẽ y chỉ cho rằng Bạch Nhất Minh thích giữ the diện, có quyết đoán, nhưng Lăng Chính Dược không biết Bạch Nhất Minh là người rất có cá tính, có mâu thuẫn và hiềm khích không quan trọng, chỉ cần nói ra thì Bạch Nhất Minh sẽ không để trong lòng. Học mấy tháng ở trường Đảng, Triệu Quốc Đống hiểu đôi chút về Bạch Nhất Minh, hơn nữa giữa bọn họ còn có Nguyễn Đại Thanh chơi khá thân.
- Nguyễn tỷ, lần này coi như tôi hoàn toàn đắc tội Nhất Minh, tôi biết Nhất Minh không phải loại người như vậy, nhưng lần này là trong hội nghị thường ủy, tôi và y gần như công kích nhau, lão Lăng không cho Nhất Minh cơ hội phản bác, cứ như vậy chèn ép Nhất Minh không cho phản kích lại tôi. Chị nói Nhất Minh có thể nhịn được sao?
Triệu Quốc Đống cười khá thoải mái trong điện thoại.
- Thực ra tôi đồng ý để Nhất Minh nói ra, để y phát tiết trong hội nghị thường ủy thì trong lòng còn thư thái. Nhưng lão Lăng quá âm hiểm, cứ như vậy làm Nhất Minh bị nghẹn, chị nói cơn tức trong lòng Nhất Minh có phải không tìm được chỗ phát tiết không??
Nguyễn Đại Thanh nhận được điện của Triệu Quốc Đống thì có chút kinh ngạc, nhưng nghe Triệu Quốc Đống nói xong, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2909460/quyen-20-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.