- Chút trách nhiệm đó không làm nổi thì còn làm giám đốc Sở công an gì hả?
Mặt Triệu Quốc Đống không chút thay đổi, tay gõ gõ lên thành ghế.
- Nơi như câu lạc bộ Kim Đỉnh ở An Nguyên này có đến bao nhiêu? Tôi thấy các câu lạc bộ tư nhân ngoài mặt đều là ra vẻ, thực ra trong đó chính là sân khấu để một số cán bộ lãnh đạo cùng nhà kinh doanh vô lương tâm tụ tập, là hoạt động treo đầu dê bán thịt chó, giao dịch quyền tiền, tiền sắc. Tôi cảm thấy cần phải diệt trừ ung nhọt này, khuyến khích dân chúng giám sát.
Bị Triệu Quốc Đống nói như vậy làm Khâu Nguyên Phong có chút xấu hổ. Nói thật khi điều tra vấn đề của câu lạc bộ Kim Đỉnh, hắn có khuynh hướng theo Bộ Phú Hải, bắt lớn thả nhỏ, bắt nhân vật có ảnh hưởng trọng điểm, về phần tôm tép thì không cần làm quá. Đây không phải chuyện tốt đáng tuyên dương, tuyên truyền gì cả mà, chính là việc xấu bôi đen Đảng ủy, chính quyền.
Nhưng bởi vì từ chỗ Điêu Nhất Bằng mà thoáng cái bắt được Vu Triết, vụ án bay lên tới tầm cao khác. Nếu như nói anh dám tùy tiện kết thúc vụ án thì rất có thể Ủy ban kỷ luật sẽ tới hỏi thăm, nhưng nếu điều tra tiếp xuống thì chuyện, người dính vào sẽ càng lúc càng nhiều. Vì thế ở vấn đề này Sở công an khá rối rắm.
Bộ Phú Hải và Khâu Nguyên Phong cũng tổ chức nghiên cứu mấy lần, cũng đã báo cáo qua vấn đề này với đảng ủy chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2909298/quyen-20-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.