- Lập Phong, chuyện bây giờ tôi đúng là muốn thắp hương bái phật chỉ mong có mấy người kia bị mà thôi. Tôi sợ thêm mấy người nữa chúng ta đúng là không chống đỡ được.
Quan Kinh Sơn đây là nói thật lòng, việc này làm ầm lên như vậy, hắn là Bí thư thị ủy dù không có trách nhiệm mấy nhưng lãnh đạo cấp trên cũng có ấn tượng không tốt, không biết phải làm bao công việc mới gột rửa được bóng ma này. Nếu còn thêm vài cán bộ lãnh đạo nữa thì hắn đúng là muốn nhảy lầu.
Đang nói chuyện bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập. Thư ký cầm điện thoại tiến vào.
- Bí thư, chủ nhiệm Phùng gọi tới.
Quan Kinh Sơn run lên, đúng là sợ đến đó, xem ra lại có người xảy ra chuyện.
- Chủ nhiệm Phùng, tôi là Quan Kinh Sơn, ừ, có chuyện gì? Hả. Vu Triết? Sao có thể.
Quan Kinh Sơn thất kinh, mặc dù hắn không có ấn tượng tốt đối với Vu Triết nhưng hắn không ngờ Vu Triết mới nhận chức hơn năm lại xảy ra chuyện.
Quan Kinh Sơn lại ừ ừ một lúc mới dập máy. Đàm Lập Phong thấy mặt Quan Kinh Sơn tái lại, vẻ mặt hắn cũng rất phức tạp.
- Vu Triết bị Ủy ban kỷ luật tỉnh mang đi.
Quan Kinh Sơn dựa lưng vào ghế, tay chống thành ghế, một tay đặt trên trán.
Đàm Lập Phong nghe Quan Kinh Sơn nói thì biết Vu Triết nhất định đã xảy ra chuyện. Thực tế ở vấn đề này hắn và Quan Kinh Sơn đã sớm chuẩn bị tư tưởng.
Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2909287/quyen-20-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.